06 anh có còn?
yêu em? nhớ em?
áo khoác đỏ mà em mặc tối lần đầu ta gặp em vẫn giữ,
cái hôn vội trên phố, cái hôn đầu tiên
nhớ những lần ôm chặt sau xe đạp điện, những làn tay siết vào nhau đi xe máy khắp hà nội trời đông lạnh buốt.
nhớ mỗi lần em trốn đi hà nội để gặp anh đợi trước con ngõ nhỏ mà em mãi chẳng biết đường vào
những lần em lỡ hẹn, ngủ quên anh cáu kỉnh, tát em một cái thật mạnh ở sapa rồi lại dỗ, hai đứa uống thuốc ngủ suýt lỡ cả tàu về.
nhớ mỗi lần anh nũng nịu bắt em mua đồ cho anh chụp ảnh.
nhớ ngày đó tiễn biệt ở ga tàu, em không dám nhìn thật lâu, anh quay mặt đi buồn tủi mà khóc.
nhớ nhớ thật nhiều, em chỉ muốn nhớ những thứ gì đẹp nhất của hai ta,
em nhớ, em biết anh sai cũng rất nhiều và đến bây giờ em đã chấp nhận thứ tha thêm lần nữa.
em nhớ những lỗi lầm em gây ra khiến anh tổn thương vô cùng và.em nhẹ lòng khi anh nói bỏ qua,
không phải vì em ngu si mà vì em biết sự căm hận trong em đơn giản chỉ là muốn anh trở về.
làm lại từ đầu, được không anh? em chẳng con gì để mất cả.