0595 năm giờ sáng

nếu anh đã chẳng lạnh lùng vứt tôi đi như thế thì tôi vẫn sẽ mãi là của anh.

nhưng không phải vậy rồi.

tôi chẳng thể ngủ nổi. tay tôi vẫn run. nước mắt tôi vẫn chờ chực tuôn ra nếu tôi nhìn anh lần nữa.

giờ anh của ai rồi tôi chẳng biết. chẳng phải của tôi nữa. và tôi cũng chẳng mãi là của anh được nếu mọi thứ đã ra như thế này.

Previous
Previous

0596 17/11

Next
Next

0594 tôi xin được việc rồi