0464 im hết đi

ồn ào.

không thể yên tĩnh một giây hay sao?

không thể suy nghĩ được một cái gì. im hết đi.

dù có đeo tai nghe và bật nhạc thật to, vẫn có thể nghe thấy tiếng ồn. phiền phức.

hôm nay rủ mẹ đi cùng. mình ở nhà thấy chán thì chắc mẹ cũng cảm thấy như vậy.

nhưng rồi cũng chỉ là ngồi xuống. mỗi người một việc.

mẹ không biết tôi đang nghĩ gì. và tôi sẽ không nói ra đâu. chẳng để làm gì.

cái thành phố bé tí này. không có một nơi tử tế để đi cho hết buồn.

tự hỏi sao người ta vẫn có thể sống ở đây được? nếu là tôi bị kẹt ở đây suốt đời chắc chết đi còn hơn.

không có một thứ gì để làm. không có cách nào mang lại niềm vui. mọi thứ thật nhàm chán.

hãy đưa tôi đi. làm ơn.


mọi cảm giác trong tôi đang chết dần. mọi thứ.

tôi không muốn ở đây với những người đó.

những suy nghĩ đối nghịch nhau.

những con mắt nhìn cuộc đời theo những cách quá khác biệt.

tôi không giống ai ở đây. không ai giống tôi ở đây cả.

tôi không chấp nhận để bản thân phải rơi vào cái hố đó. phải đợi bao lâu? đến lúc nào? tôi mới có thể thấy chút vui quay lại? đến việc viết ra những suy nghĩ giờ đây cũng thật khó khăn. vì tôi chẳng có cái quái gì trong đầu nữa. ngày hôm nay cũng như ngày hôm trước. ghét bỏ mọi thứ xung quanh. chỉ có vậy. lặp đi lặp lại. bằng cách nào có thể phá vỡ vòng lặp ấy? chỉ cho tôi.

thỉnh cầu. một thứ gì đó. kéo tôi ra khỏi đây. dù là bất cứ thứ gì.

không một ai lắng nghe tiếng cầu xin của tôi. những người đó sẽ không bao giờ hiểu tôi đang nói cái gì. họ nghĩ tôi là một kẻ điên. tôi biết tôi không bình thường, nhưng tôi vẫn có những khao khát của riêng mình.

và,

người tôi vẫn mong chờ. ghét bỏ tôi.

người duy nhất tôi sẽ nói hết tất cả suy nghĩ, dù có chấp nhận hiểu hay không những thứ điên rồ này, ghét bỏ tôi.

như thế, ngày rồi tháng. bị kẹt lại ở cái nơi này. đơn độc.

với nỗi căm ghét không bao giờ có thể viết ra trọn vẹn.




Previous
Previous

0465 aaaaaaaaa

Next
Next

0463 không có gì để mặc