0117 nhà ông bà ngoại

lúc nào về cũng phải vào nhà ông bà ngoại đầu tiên vì cùng trên một tuyến đường.

mấy chục năm rồi vẫn không thay đổi gì. phòng của bà vẫn thế, vẫn cái giường sắt màu trắng cũ. khung cửa sổ nhìn ra cây me với khu vườn mà hồi bé hay ngồi với chị.

giờ cây me mọc cao lắm rồi, với không tới lá nữa. ông ngoại cũng đi rồi, vườn cây ít đi.

mấy tháng trước con chó nhà bà đẻ được bảy con cún. đáng yêu lắm, con nào cũng béo ú.

đem đi cho hết, còn lại hai con thì một con không biết bị gì mà lại nằm thoi thóp như sắp chết.

tội nghiệp ghê, giờ mà có người mang nó đi bác sĩ thì tốt quá.

nhưng mà chắc chẳng ai sẽ làm đâu. thương.

Previous
Previous

0118 đi một nơi rất xa

Next
Next

0116 về quê