0593 nổi hay chìm
hồi sáng, sau một đêm trắng, tôi bị khủng hoảng trầm trọng. không đến mức như cái hồi đó nữa. nhưng mà, tệ. tôi chẳng biết phải làm gì hay gọi cho ai. thật khó xử. mẹ tôi như đang cố trốn tránh. cả ba tôi cũng vậy.
chả ai cho tôi cảm giác an toàn nữa. tôi buồn và kiệt sức.
nhưng rồi tôi ngủ quên sau những cơn nấc dài và hàng giờ khóc lóc. giờ tôi chơi vơi quá. chả biết bám vào đâu nữa.