0502 tôi đã khóc rất nhiều

hoảng loạn. sợ hãi.

lối thoát duy nhất chỉ có thể là cái chết.

những nỗi đau từng dày vò năm tháng lại ùa tới, tất cả, cùng một lúc.

và tôi chỉ biết bất lực cuộn tròn để cho từng nhát dao cứa vào trí óc và trái tim đang thoi thóp.

tôi đã biết trước được là mọi chuyện đang trở nên tồi tệ đi. khi thuốc cứ ít dần đi từng liều, và bản thân vẫn động viên rằng ‘sắp qua khỏi rồi’ nhưng nó thực sự không đúng một chút nào. thêm 1/4, 1/2, một viên, vô ích.

hãy cho tôi lấy lại liều đầu tiên. trở về với số 0. có khi tôi sẽ trở nên vô cảm đi một chút và những nỗi đau sẽ nguôi bớt đi.

những giấc mơ càng ngày càng tồi tệ, tôi nghẹt thở. và tôi nghĩ tới cái chết nhiều hơn để giải thoát.
không một ai lắng nghe cả.

Previous
Previous

0503 more please

Next
Next

0501 tôi không thể khiến thời gian quay trở lại