010 sóng vỗ
ngồi trên dải phân cách mặt biển đất liền, một cốc trà đào, một cốc nước mía, hộp cá viên chiên.
gió mát thật, mặt biển run rẩy lấp lánh ánh đèn đường rọi xuống.
biển động, ‘hôm nay nước lên cao nhỉ’
xa xa có ánh đèn mờ trên tàu bắt cá trông như đàn đom đóm lơ lửng trên đại dương.
sóng cứ vỗ vào mép đá, va vào nhau điên loạn bắn từng đợt bọt nước lên không trung.
tâm trí cứ như hoà vào làm một với biển và gió
sóng ồn ào gầm thét như tâm tư trong lòng tôi vậy.
nhưng tôi lặng thinh,
muốn hét thật to rồi gieo mình xuống làn sóng đen kia
cuốn tôi đi thật xa nơi không còn ai làm tôi đau đớn nữa